Message Board: |
DISCLAIMER: This board is not connected to any organization. All messages are solely the personal opinions of the posters. We are not responsible for any postings (or the resulting side-effects) that are expressed on this board. Posters, please confine your discussions to subjects concerning the study of Buddhism. |
Poster: Phúc Sơn Reply Post Message Date: Fri Nov 18 11:35:46 2005 |
Subject: Thiển Ý về cái gọi là Pháp Môn hay Cách Thức Ðịa Tạng |
Post No: 2312 Reply to: 2311 |
##Ta.i sao pha'p mo^n na`y go.i la` Di.a Ta.ng: Phong tu.c tho*` Di.a ta.ng Bo^` Ta't ra^'t thi.nh ha`nh cho dde^'n the^' ky? thu+' sa'u ro^`i tu+` tu+` bie^'n ma^'t.## Khi một pháp môn mà bạn cho là rất hữu ích, lại bị mai một từ cả 14, 15 thế kỷ, thì bạn cũng nên đặt câu hỏi. Qua bao thế kỷ, biết bao nhiêu cao tăng thạc đức, bao nhiêu thiện tri thức, nếu có môn nào mà làm lợi ích cho chúng sinh, thì họ há không trùng hưng lại hay sao? Thí dụ như gần đây, tổ Hư Vân trùng hưng lại 2, 3 mạch phái dòng Thiền bên Trung Hoa. ##Nhu+~ng nguoi thO*` Di.a Ta.ng lu'c ba^'y gio*` co' la`m gi` kha'c la. so vo*'i nhu+~ng nguoi kha'c kho^ng thi` kho^ng ai bie^'t vi` kho^ng co' sa'ch vo*? dde^? la.i.## Câu này là cả một sự bất ngờ cho tôi, và có thể cho cả các bạn ở đây nữa. Bạn đã hứa là sẽ tìm sách về pháp môn Ðịa Tạng, mà nay bạn lại nói rằng không có sách vở nào để lại cả. Thế thì là nghĩa lý gì? Hay là pháp môn Ðịa Tạng này bị mai một như các sắc tộc Incas và Mayas ở Nam Mỹ? Theo các di tích, các sử giả phỏng đoán rằng họ có một nền văn minh khá tiến bộ, nhưng vì lý do nào mà không ai biết cả, họ đều bị tuyệt chủng. Xin nhấn mạnh 2 chữ "phỏng đoán", vì không có sách vở nào để lại, mà họ cũng không có văn tự. Quay giở lại pháp môn Ðịa Tạng. Nếu không có sách vở, thì bạn làm sao mà biết có pháp môn Ðịa Tạng? Nếu có chăng, thì chắc là chỉ do các sử gia võ đoán mà nói lại. Vì sao bạn lại nói quá ư là xác thực, chắc như đinh đóng cột là có một pháp môn mầu nhiệm hữu ích như vậy? ##Bo*?i vi` Di.a Ta.ng lie^n quan nhie^`u vo*'i lu.c dda.o cho ne^n to^i cho.n Di.a Ta.ng la`m te^n cho pha'p mo^n. Di.a Ta.ng chi? la` ca'i te^n to^i cho.n dde^? cho kha'c vo*'i pha'p mo^n kha'c tho^i chu+' kho^ng co' y' nghi~a gi` he^'t. ## Àààà, thế thì cái tên "Ðịa Tạng" này là cái tên mà bạn tự đặt ra cho cái pháp môn mà bạn dàn dựng lên rồi. Rõ ràng là nhời nói của bạn nhé. Bạn có đề cập tới người Tây Tạng: ##Cu~ng nhu+ nguoi Ta^y Ta.ng ba^y gio*`, ho. tho*` Ddu+'c Qua'n The^' A^m nhie^`u ho*n nhu+~ng nguoi kha'c, ..., nhu+ng ddu+o*`ng lo^'i tu ho.c kho^ng kha'c gi` nguoi nu+o*'c kha'c. ## Người Tây Tạng không gọi pháp môn họ là pháp môn Quán Âm, vì những gì họ tu tập hành trì đều là những giáo lý của đức Thích Tôn truyền lại, chứ không phải là giáo lý của ai chế biến bầy đặt riêng ra. ##Nguoi theo pha'p mo^n Di.a Ta.ng pha?i la`m ddie^`u to^'t, tra'nh ddie^`u xa^'u, giu+~ cho ta^m thanh ti.nh. Ngu+o*`i theo pha'p mo^n na`y la`m nhu+~ng ddie^`u tre^n theo su+. tu+. do cu?a mi`nh, kho^ng ne^n dde^? cho ca'c pha'p mo^n kha'c chi pho^'i. ## Bạn cứ nhắc đi nhắc lại cái câu trên này và cho rằng đấy là tônchỉ hành đạo của pháp môn Ðịa Tạng. Tôi cũng thưa đi thưa lại rằng những lời dạy đó là của đức Thích Tôn, bậc thầy của Bồ Tát Ðịa Tạng. Vì thế, pháp môn Ðịa Tạng của bạn chỉ là pháp môn Thích Giáo mà thôi. Và hễ đã là pháp môn Thích Giáo, thì mục đích tối hậu phải là "đoạn sinh tử, thoát luân hồi, thành Phật đạo, độ chúng sinh", không có mục đích tối hậu nào khác cả. Nếu không mong muốn thành Phật và độ chúng sinh, mà chỉ muốn nhởn nhơ trong lục đạo, an hưởng hạnh phúc với sinh tử luân hồi, thì bạn không thể gọi là pháp môn Ðịa Tạng được, mà bạn phải tìm một tên khác để đặt cho đường lối tu hành của bạn. Vì sao? Vì Ðịa Tạng là danh hiệu của một vị Bồ Tát trong Phật Giáo, mà Phật Giáo không bao giờ chủ trương khuyên con người không cần ra khỏi lục đạo, không cần thành Phật. Cũng như HT Thanh Từ đã có lần khuyến cáo rằng: nếu ai muốn dàn dựng tôn giáo thì cứ làm, tuy nhiên, nếu không phải là Phật Giáo, thì xin đừng lạm dụng những danh từ Phật Giáo như truyền tâm ấn, quán âm, vô thượng sư,... ##Ta tha^'y trong kinh Di.a ta.ng Vu+o*ng Bo^` Ta't nguye^.n ddo^. cho mi`nh trong lu.c dda.o. Chu+~ lu.c dda.o to^i du`ng o*? dda^y kho^ng gio^'ng chu+~ lu.c dda.o trong kinh hoa`n toa`n. Chu+~ lu.c dda.o to^i du`ng trong CTDT no'i ve^` sa'u dda(.c ti'nh cu?a nguoi trong hie^.n ta.i. Co' nguoi sanh ra hoa(.c bi. tai na.n ma` cu.t he^'t cha^n tay,## Ðây là một bằng chứng rõ ràng và cụ thể là bạn đã chế biến ra pháp môn này. Trong kinh nói rằng Bồ Tát độ cho chúng sinh "ra khỏi" lục đạo. Mà bạn lại vặn vẹo lời kinh mà nói rằng Bồ Tát độ cho chúng sinh "trong" lục đạo. Hơn nữa, bạn lại lạm dụng danh từ "lục đạo" mà dùng theo ý riêng tư của bạn. Lục đạo, theo như trong kinh điển Phật Giáo, thì là sáu cõi sáu nẻo: trời, người, a-tu-la, địa ngục, ngạ quỷ, súc sinh. Mà nay bạn dùng để chỉ đặc tính trên thân thể con người. Theo như những lời bạn tả về những đặc tính, thì tôi nghe sao nó giống như "bát nạn": manh, lung, ấm, á, tiền Phật, hậu Phật, thế trí biện thông, Bắc Câu Lư Châu. ##Ngu+o*`i theo pha'p mo^n na`y la`m nhu+~ng ddie^`u tre^n theo su+. tu+. do cu?a mi`nh, kho^ng ne^n dde^? cho ca'c pha'p mo^n kha'c chi pho^'i. ## Bạn PTDT à: Ðiều thứ nhất: con người phải được dạy dỗ thì mới biết phải trái. Vẫn biết rằng "nhân chi sơ, tính bản thiện", nhưng bây giờ không phải là thời "sơ" nữa. Tính tuy bản là thiện, nhưng "tính tương cận, tập tương viễn", mà bây giờ là thời "viễn" rồi. Vì thế "ngọc bất trác, bất thành khí; nhân bất học, bất tri lý", và "không thầy, đố mày làm nên". Con người mà không được dạy dỗ thì sẽ thành gì đây? Ðể tự do sống mà không dạy dỗ thì hành xử như thế nào? Ðiều thứ hai: thời buổi này, ngoài những độc thần giáo bắt buộc các con chiên nhẹ dạ phải tuân thủ giáo điều một cách tuyệt đối, không có ai là người không có tự do lựa chọn tôn giáo hay triết lý để tu theo hay sống theo. Nên câu "tự do lựa chọn" này của bạn, tôi nghĩ là hơi thừa thãi. Thưa bạn PTDT, thưa các bạn: Tôi hoàn toàn không muốn đả kích lối tu hành hay cách sống của bạn PTDT. Tôi chỉ xin nêu ra rằng: 1) pháp môn của bạn PTDT nêu ra chỉ là pháp môn của đức Thích Tôn, bậc thầy của Bồ-Tát Ðịa Tạng. 2) đã là chư Phật giáo pháp, thì mục đích phải là đoạn sinh tử, thoát luân hồi lục đạo, thành Phật quả, độ chúng sinh; chứ không phải là an nhiên ở trong lục đạo như bạn PTDT đã nhận lầm. 3) nếu pháp môn Ðịa Tạng là pháp môn do bạn PTDT dựng lên, thì xin bạn PTDT vui lòng dùng một tên nào khác thay vì dùng tên của một vị Bồ-Tát trong Phật Giáo. 4) nếu bạn nghĩ rằng những gì tôi trình bày trên kia là láo khoét và bạn có sách vở chứng minh là bạn đúng tôi sai, thì xin bạn trình bày những sách vở chứng minh. |