Message Board: |
DISCLAIMER: This board is not connected to any organization. All messages are solely the personal opinions of the posters. We are not responsible for any postings (or the resulting side-effects) that are expressed on this board. Posters, please confine your discussions to subjects concerning the study of Buddhism. |
Poster: Phúc Sơn Reply Post Message Date: Tue Nov 1 09:10:07 2005 |
Subject: Niệm Phật Cơ Khí |
Post No: 2211 Reply to: 2200 |
Tôi xin tán thán công đức bạn XTH đã hao tâm nhọc trí mà nghĩ cách giúp những người bệnh được vãng sinh. Trước khi nói đến phần máy móc, tôi xin bổ túc phần bạn nói trong đoạn đầu ##ne^'u ai ddo' co' the^? nie^.m danh hie^.u cu?a Ddu*'c Pha^.t A-Di-Dda` 10 la^`n tru*o*'c lu'c la^m-chung thi` cha('c cha('n se~ ddu*o*.c Nga`i tie^'p da^~n ve^` co~i TPCL, du` ngu*o*`i a^'y dda~ gieo ra('c bao nhie^u a'c nha^n ddi nu*~a thi` cu~ng va^~n ddu*o*.c thoa't kho?i lua^n ho^`i !## Xin làm sáng tỏ như vầy. Có 2 người đồ tể kia (Trương gì gì, và Chung gì gì, tôi quên tên rồi, nhưng tên họ không quan trọng ở đây, tôi vào internet tìm thì cũng ra) cả đời không biết Phật là gì. Khi lâm chung, tướng địa ngục hiện ra. Trong lúc hoảng hốt lo sợ, may thay có bạn lành thuyết cho môn Tịnh Ðộ. Họ liền thành tâm sám hối, xưng dương Phật hiệu, liền được vãng sinh. Ðem theo nghiệp mà vãng sinh là mang những nghiệp trước khi biết Tam Bảo, trước khi biết niệm Phật,..., những nghiệp từ hằng hà sa số kiếp về trước. Chứ một khi biết Tam Bảo, biết Tịnh Ðộ, mà còn ỷ y rằng "đái nghiệp vãng sinh", rồi cứ lo tạo nghiệp, mong đem theo nghiệp mà vãng sinh, thì dạ thưa không có ạ. ##Ngu*o*.c la.i, du` la` ngu*o*`i hie^`n ddu*'c tu ha`nh, nga`y-nga`y nie^.m Pha^.t , nhu*ng dde^'n lu'c la^m chung ma` kho^ng nie^.m ddu*o*.c 10 la^`n danh hie^.u cu?a Pha^.t A-Di-Dda` thi` cu~ng ke^? nhu* "troo*'c-woo*'c" ! ... To^i suy nghi~ nhie^`u dde^'n ddie^`u na`y vi` ca?m tha^'y qua' oan uo^?ng cho nhu*~ng ngu*o*`i chuye^n ca^`n tu ha`nh theo Ti.nh-Ddo^. to^ng, nhu*ng kho^ng may me^.nh chung xa?y dde^'n ddo^.t ngo^.t , ba^'t ngo*` khie^'n ne^n ho. kho^ng ki.p nie^.m danh hie^.u Pha^.t Di-Dda` dde^? ro^`i bi. lo*~ chuye^'n ddo` Cu*.c La.c ... ## Lòng bi mẫn của bạn quả tình sánh với lòng bi mẫn của chư Tổ. Những trường hợp như vậy thật là không ít. Chư Tổ vẫn nhắc nhở chúng ta hoài hoài. Khi lâm chung mà hôn mê và khi lâm chung mà kẹt trong bệnh viện không có người hộ niệm là 2 trường hợp điển hình nhất. Vì vậy chư Tổ nhắc nhở chúng ta lo niệm Phật, để tiêu bớt nghiệp cũ, mong rằng khi lâm chung được tỉnh táo, được có các bạn hộ niệm, được gập các thiện duyên, giúp cho sự vãng sinh được ổn thỏa. Tuy nhiên, dù không được vãng sinh trong đời này, nhưng nhờ công đức tu hành cẩn thận, kiếp sau họ có thể gập lại pháp môn Tịnh Ðộ, để tu tiếp, để chờ chuyến đò sau. Nhưng, đời sau mà lỡ họ làm người giầu sang quyền quý, đẹp trai đẹp gái, rồi họ có còn nhớ tu tiếp hay không thì lại là một vấn đề khác. Mong rằng đời này, họ hạ thủ công phu đàng hoàng, phát lòng thệ nguyện vững chắc, lập tâm lập chí vững chắc, thì đời sau, dù bị sắc thanh danh lợi lôi cuốn, họ sẽ hồi đầu mà tu tiếp. Mong lắm thay! Các bạn có thể nhận xét rằng tôi nhắc tới chuyện "hộ niệm" tới 2, 3 lần. Dạ thưa chư Tổ có đề cập đến chuyện này. Lâm chung thập niệm là chuyện bất di bất dịch. Nhưng hộ niệm cũng không kém quan trọng. Nếu mình tự niệm thì vẫn tốt, nhưng có người niệm theo, thì làm cho người bệnh trong lúc đau đớn, cảm thấy phấn khởi hơn. Tổ Thiền Tâm có kể một chuyện. Một vị cao tăng nọ, khi lâm chung, có đại chúng hộ niệm vang rền. Sau khi ngài lưu kệ, từ biệt, ngài ngồi mà hóa. Ðại chúng tiếp tục hộ niệm thêm vài phút nữa rồi ngưng (tôi không nhớ rõ trong truyện nói là bao lâu). Thì vị tăng mở mắt ra nói là: tôi sắp tới ao sen, xin quý vị từ bi hộ niệm cho hết đêm nay. Mọi người hoảng hồn, hộ niệm càng ráo riết hơn cho đến sáng rõ mới dám ngưng. Tôi không nhớ rõ là tổ Thiền Tâm có đề cập tới chuyện tại sao lại cần tiếp tục hộ niệm sau khi người bệnh đã tắt thở hay không? Nhưng cứ ghép chỗ nọ với chỗ kia lại, thì tôi xin mạo muội trình bày với các bạn như vầy. Ðúng hay sai, nghe hay không, tùy các bạn. Sau khi chết, thần thức vẫn còn lảng vảng quanh thân xác, tai còn nghe mắt còn thấy tâm còn tưởng. Trước khi chết, họ đang niệm Phật, sau khi chết, miệng không niệm, nhưng tâm vẫn niệm. Lúc mới chết, muôn vàn nghiệp lực kéo tới mà làm rối rắm. Nếu có tiếng hộ niệm, sẽ giúp thần thức người mới chết không bị các nghiệp làm lơ đãng, mà niệm Phật theo. Nhờ câu niệm Phật, Phật tới đón, lúc đó mới an toàn trên xa lộ về Tây Phương. ##To^i muo^'n ho?i dda.o hu*~u ra(`ng ddu*'ng tre^n quan ddie^?m ti'n ngu*o*~ng cu?a 1 PT ti.nh Ddo^. thi` dda.o hu*~u co' nghi~ la` Pha^.t A-Di_Dda` cu~ng va^~n se~ tie^'p da^~n ho. khi nghe ddu*o*.c nhu*~ng ca^u nie^.m thu a^m tru*o*'c cu?a ho. hay kho^ng ?## Bạn hỏi thì tôi xin lấy những gì tôi đọc mà tôi giả nhời bạn. Tôi nghĩ là không. Phải là tự mình niệm, hay là tự mình phát lòng mong muốn được tiếp dẫn để vãng sinh thì mới được. Hôn mê bất tỉnh nhân sự thì không làm được 2 việc trên. Làm trước không kể. Làm ngay cái lúc quan trọng hiểm nghèo đó mới ăn tiền. Tuy nhiên, có 1 phần lắc léo như vậy. Nếu lúc tắt thở thì bất tỉnh nhân sự, nhưng ngay sau đó mà thần thức tỉnh táo, thì cái thần thức có thể nương theo tiếng máy niệm Phật của bạn mà tâm niệm theo, thì có thể được Phật tới tiếp dẫn về cõi TPCL, vì niệm to, niệm thầm, tâm niệm, đều công hiệu cả. Vì vậy, xin bạn cứ việc tiến hành công việc nghiên cứu về máy niệm Phật của bạn. Vì ý kiến của bạn RẤT TỐT. Tôi xin nhấn mạnh: RẤT TỐT. Máy đo nhịp tim hay luồng não điện. Một trong 2 cái mà trục trặc, thì máy sẽ tự động niệm Phật, làm một phương thức hộ niệm, giúp cho thần thức người chết niệm Phật theo. Còn việc giá cả và mua hay không mua thì tôi xin miễn bàn. Chỉ xin lưu ý bạn. Một: hiện nay các máy niệm Phật đều biếu không. Hai: phần thưởng khi bạn giúp được một người vãng sinh thì không thể lấy món gì trong tam giới mà so sánh được. Thưa các bạn: Giấy ngắn tình dài. Tôi hoàn toàn chỉ xin trùng tuyên lại những gì tôi đọc tôi nghe, chứ không dám thêm bớt. Nếu có ý riêng tư của tôi, thì tôi đã thưa sẵn, đây là ý riêng, đúng sai tùy bạn. Tôi có thể không kể lại hết hoàn toàn những gì tôi đã đọc nghe và muốn nói lại. Không phải là tôi dám dấu diếm, mà vì lỗi bất cẩn. Nếu bạn nào thấy không ổn, câu trước câu sau không ăn khớp, xin chỉ cho tôi biết, tôi sẽ xin bổ túc. |