Message Board: |
DISCLAIMER: This board is not connected to any organization. All messages are solely the personal opinions of the posters. We are not responsible for any postings (or the resulting side-effects) that are expressed on this board. Posters, please confine your discussions to subjects concerning the study of Buddhism. |
Poster: Tam Kien Co Reply Post Message Date: Fri May 24 18:37:20 2002 |
Subject: CAM NANG TU DAO - Tieu Su H.T. Quang Kham 4 |
Post No: 890 Reply to: 872 |
CẨM NANG TU ĐẠO (tiếp theo kỳ trước) H.T. Quảng Khâm "Tiểu Sử Hòa Thượng Quảng Khâm" -Năm Ngài 94 tuổi(1985), Ngài chủ trì Tam Đàn Đại Giới, truyên Giới cho hơn 2500 vị Tăng, Ni và Cư sĩ; tạo thành một Pháp Hội trang nghiêm, vĩ đại nhất ở Đài Loan lúc bấy giờ. -Tuy đã gần kề trăm tuổi, Ngài vẫn sống rất đơn giản, đạm bạc; lời nói của Ngài bình dị, khiêm nhường; bước đi của Ngài vẫn vững chãi, không cần dùng tới gậy chống, không nhờ người đỡ tay. Nếu ai gặp Ngài lúc ấy sẽ thấy thân Ngài vô cùng nhẹ nhàng, linh hoạt; động tác thanh thoát. Ngài vẫn y nhiên ngủ ngồi, không nằm; và vẫn ngồi ngoài vườn lộ thiên tĩnh tọa mỗi đêm. Bấy giờ thức ăn trái cây của Ngài phải được nghiền thành chất lỏng để dễ ăn. -Cuối năm 1985, Ngài trở về chùa Thừa Thiên. Ngài thị hiện có bệnh, cự tuyệt mọi thứ ẩm thực, thuốc men; cũng không tiếp kiến tín đồ. -Ngày Tết Nguyên Đán năm ấy(1986), Ngài triệu tập tất cả đệ tử ở các chùa và tu viện khắp nơi lại để phú chúc, phân phối hậu sự. Ngài chỉ bảo việc hỏa táng, phân chia linh cốt tại Thừa Thiên Tự, Quảng Thừa Nham, và Diệu Thông Tự, đồng thời trả lời mọi nghi vấn của tín chúng. -Sáng ấy, sau giờ thọ trai, Ngài quyết định xuống Diệu Thông Tự ở Cao Hùng. -Hôm sau, mồng hai Tết, khí lực của Ngài vô cùng suy nhược. -Mồng ba Tết, thể lực của Ngài bình phục. Ngài cùng đại chúng lên điện niệm Phật. Ngài lại nói chuyện một cách thong dong tự tại với các tín đồ đệ tử; tinh thần vô cùng sáng suốt và lạc quan như không có chuyện gì xảy ra. -Sáng mồng bốn Tết, Ngài gọi tất cả đệ tử cùng Ngài ra bên ngoài điện đón nắng. Ngài nói với một đệ tử, Thầy Truyền Văn rằng: "Ngươi được rồi đấy; song bọn họ (đại chúng) còn chưa xong đâu!" -Mồng năm Tết(ngày 13 tháng 2 năm 1986), Ngài ngồi xếp bằng yên định, tinh thần hòa hoãn, chẳng chút xáo động; rồi dạy các đệ tử đồng thanh niệm Phật. -Vào hai giờ chiều hôm ấy, Ngài bảo đại chúng: "Vô lai vô khứ, một hữu sự!" (chẳng đến chẳng đi, chẳng việc gì); rồi nhìn đại chúng gật đầu, mỉm cười. Không lâu sau, đại chúng thấy Ngài ngồi yên bất động liền đến bên quan sát kỹ, mới hay Ngài đã an nhiên theo tiếng niệm Phật, viên tịch rồi. -Nhìn lại cả đời Ngài, xuất thân tuy nghèo khổ song bản tánh tự an, ngay thật bình dị; đến khi xuất gia, Ngài thật sự buông bỏ vạn sự, chân thành ẩn tu, thực hành đủ thứ khổ hạnh gian khó. Bởi nhân địa chân thật như vậy, nên kết quả là cảm ứng bất khả tư nghị - sau khi xuống núi, tới Đài Loan hoằng dương Phật Pháp, Ngài đã tiếp độ không biết bao nhiêu chúng sanh, từ người đến thú, từ dương giới đến âm giới, từ hữu hình đến vô hình... Và nhất là sự viên tịch vô cùng tự do tự tại của Ngài, một minh chứng hùng hồn nhất về sự diệu kỳ của Phật Pháp cũng như về khả năng thành tựu sự giải thoát, đạt Đạo của những bậc chân tu, thực hành. -Thầm nguyện Hòa Thượng sẽ không xả bỏ đại nguyện, tiếp tục chèo thuyền từ bi trở lại cõi này để không ngừng đưa lớp lớp chúng sanh tới bờ bên kia đến nơi an ổn, vô úy, vô ưu não! (tiếp theo kỳ sau) |