Message Board:

DISCLAIMER:    This board is not connected to any organization.  All messages are solely the personal opinions of the posters. We are not responsible for any postings (or the resulting side-effects) that are expressed on this board.  Posters, please confine your discussions to subjects concerning the study of Buddhism.    


Poster:  Vạn Pháp         Reply   Post Message
Date: Fri May 31 17:12:46 2002
Subject:  Phật Học, Học Phật
Post No:  927    

Tắc Thiên Cho Sư Tắm



Đời Đường, hoàng hậu Vơ Tắc Thiên thỉnh hai vị: Thiền Sư Lăo An ở Tung Sơn thuộc phái Thiền Nam Tông và Thần Tư thuộc phái Thiền Bắc Tông vào trong cung cúng dường. Nhân lúc bà sai hai cung nữ hầu hạ hai sư tắm, bà quan sát chỉ thấy có Lăo An vui vẽ tự nhiên. Bà mới khen rằng:

- Nhờ tắm mới biết được bậc đại nhân.


______________________________________________________________________



Đáp Sai Chuyển Ngữ


Mỗi lần Bách Trượng thượng đường, có một lăo già đến nghe pháp, xong lại theo chúng mà lui ra. Một hôm, lăo không đi.

Sư bèn hỏi:

- Người nào đứng đó?

Lăo già đáp:

- Vào thời Phật Ca Diếp* , tôi đă từng ở núi này. Có học nhân hỏi: " Kẻ đại tu hành c̣n rơi vào nhân quả không? " Tôi đáp: " Không rơi vào nhân quả " . Bèn bị đọa làm thân chồn hoang. Nay xin Ḥa Thượng cho tôi một lời chuyển ngữ**.

Sư nói:

- Ông cứ hỏi.

Lăo già bèn hỏi.

- Kẻ đại tu hành c̣n rơi vào nhân quả không?

Sư đáp:

- Không che mờ nhân quả.

Lăo già nghe xong liền đại ngộ, cáo từ Sư mà rằng:

- Tôi đă thoát thân chồn hoang, hiện ở sau núi, xin ḥa thượng thiêu cho theo lệ tăng chết.

Sư sai thầy duy na (*) bạch chùy (**) báo chúng ăn xong sẽ làm lễ tống vong tăng.

Mọi người chẳng hiểu sao. Sư dẫn chúng đến hang sau núi, dùng trượng khều ra một xác chồn rồi đem hỏa táng theo nghi lễ.

Tối đến, Sư thượng đường, thuật chuyện lại. Hoàng Bá bèn hỏi:

- Người xưa v́ đáp sai một lời chuyễn ngữ, bị đọa làm thân chồn hoang. Nay nếu đáp mà lời nào cũng không sai th́ sao?

Sư nói:

- Đến gần đây ta nói cho nghe.

Hoàng Bá lại gần , tát Sư một tát. Sư vỗ tay cười nói:

- Tưởng râu tên Hồ *- th́ đỏ, lại gặp tên Hồ đỏ râu.

Bấy giờ Quy Sơn làm điển ṭa *-*. Tư Mă Đầu Đà đem chuyện chồn hoang mà hỏi:

- Theo ngày th́ sao?

Quy Sơn lay cánh cửa ba cái. Tư Mă nói:

- Thô lỗ quá !

Quy Sơn nói:

- Phật pháp chẳng phải nói như vậy!

Về sau Quy Sơn đem chuyện Hoàng Bá hỏi việc chồn hoang mà hỏi ư Ngưỡng Sơn. Ngưỡng Sơn nói:

- Hoàng Bá vẫn hay dùng cái cơ ấy.

Quy Sơn hỏi:

- Theo ư ông, đó là trời sinh ra mà được như vậy hay là nhờ học ở người khác mà được?

Ngưỡng Sơn đáp:

- Cũng là thừa thọ được của sư môn, mà cũng là vốn của tự ḿnh.

Quy Sơn nói:

- Đúng thế! Đúng thế!






footnote:
Chú Thích: * , ** , (*) , (**) , *- , *-*


* = Phật Ca Diếp: Kacyapa, một trong 7 vị cổ Phật đời quá khứ.

** = Chuyển Ngữ: Lời đáp mà đón bắt được lời hỏi, đồng thời dung thông, chuyển hóa lời hỏi một cách viên măn tự tại. Chữ lời ở đây gồm mọi sự thể hiện chứ không riêng ǵ do miệng phát ra.

(*) = Duy na: Karmadana, Kiết ma đà na, chức vụ coi sóc mọi việc ở giáo hội, chùa, quản lư cả sự và pháp. C̣n gọi là tri sự hay thụ sự.

(**) = Bạch chùy: Bạch là báo cho biết. Chùy, lấy trong chữ châm chùy. Châm là cái h́nh trụ bát giác, chùy là cái chày làm theo khuôn cái châm, dùng để đánh vào châm. Tiếng Bạch chùy rất thông dụng ở nhà chùa, có nghĩa là dùng chùy gơ vào châm để báo cho tăng chúng biết một việc ǵ.

*_ = Chỉ Sơ Tổ Đạt Ma, người Tây Thiên ( người Trung Hoa gọi là dân Hồ ).

*-* = Điển ṭa: Một trong sáu chức vụ ở chùa, coi về việc ẩm thực.



______________________________________________________________________




Đốt Tất Cả Những Ǵ Bằng Gỗ



Có một thiền sư dạy rất đông đệ tử; sau một thời gian hai mươi năm tất cả đều được giác ngộ và được gửi đi giáo hóa ở các phương xa. Duy có một đệ tử tu đă rất lâu năm và rất dày công phu mà vẫn chưa đập vỡ được cái vơ vô minh để được giác ngộ. Vị đệ tử rất lấy làm hổ thẹn, nhưng v́ thế, càng cố gắng hơn. Thiền sư th́ nhẫn nại; ngày không hề tỏ dấu hiệu nào thiếu b́nh tĩnh.

Một mùa Đông nọ trong chùa, trên hang núi, chỉ c̣n có một thầy một tṛ. Sáng ấy tuyết rơi đầy núi lấp mất đường ra. Trời lạnh, vị thiền sư sai người đệ tử đi kiếm thêm củi để bỏ vào ḷ sưởi. Nhưng đường ra núi đă bị tuyết bít lại rồi. Người đệ tử đi t́m quanh trong động nhưng tuyệt không c̣n lấy một thanh củi. Vị thiền sư tỏ vẻ khó chịu: " Chú hăy kiếm bất cứ thứ ǵ bằng gỗ cũng được ". Sau một hồi t́m kiếm, vị đệ tử không thấy c̣n thứ ǵ trong hang đá cả. Bàn, ghế, v.v.... tất cả đều bằng đá.
" Bạch thầy không có đồ vật ǵ bằng gỗ nữa cả ". Vị thiền sư tỏ vẻ khó chịu thêm và nói: " Th́ chú hăy vào chánh điện thử xem ". Sợ hăi, người đệ tử vào phía hang chính ddiện và cũng không thấy đồ vật ǵ bằng gỗ rả, trừ tượng Phật đang thờ trên bàn thạch. Run rẩy ông trở về báo cáo: " Bạch thầy chỉ có tượng Phật là bằng gỗ thôi ". Vị thiền sư quắc mắt: " Tôi đă bảo bất cứ đồ ǵ bằng gỗ ! " Chưa từng bao giờ thấy thiền sư nổi giận, vị đệ tử hoảng kinh run lập cập hạ bệ tượng Phật xuống. Trước con mắt vô cùng ngạc nhiên của người đệ tử, vị thiền sư lấy búa chẻ tượng Phật làm bốn mảnh liệng vào ḷ lửa. Tượng Phật bốc cháy.



______________________________________________________________________


Sự Phát Đạt Chân Thật



Một lăo nhà giàu yêu cầu một vị Thiền Sư viết một điều ǵ để cho gia đ́nh ông ta tiếp tục phát đạt v́ rằng phú quí có thể được tồn tại từ đời này đến đời khác.

Vị Thiền Sư lấy một mảnh giấy lớn và viết:
" Cha chết, con chết, cháu chết "

Phú ông nổi dóa:

" Tôi bảo ông viết cái ǵ để cho gia đ́nh tôi được hạnh phúc kia! Tại sao ông lại giỡn vậy? "

Vị Thiền Sư giải thích:

" Không giỡn đâu. Nếu con ông chết trước ông, đó không phải là một sự buồn khổ lớn của ông sao? Nếu cháu ông qua đời trước con ông, th́ ông và con ông không thấy ḿnh tan nát sao? Nếu từ đời này qua đời khác, gia đ́nh ông cứ chết theo kiểu tôi nói th́ đó cũng là một sự tự nhiên của cuộc đời. Tôi gọi việc này là sự phát đạt chân thật ".





______________________________________________________________________



Quên Thầy



Ngày kia, có một người đi t́m thầy học đạo. Gặp một người hướng dẫn, ông này căn dặn:

- Hăy kiên tâm ngồi tịnh nơi đây. Đúng năm sẽ gặp mặt Thầy.

Năm sau, ông ấy đến hỏi:

- Đă gặp Thầy chưa?

- Thưa, đă gặp.

- Vậy, cứ tịnh thêm năm nữa, sẽ nghe Thầy nói

Năm sau, ông ấy đến hỏi:

- Đă nghe Thầy nói chưa?

- Thưa, đă nghe được rồi.

- Vậy cứ tịnh thêm năm nữa, sẽ nghe Thầy dạy đạo cho.

Năm sau, ông ấy đến hỏi:

- Đă nghe Thầy truyền đạo chưa?

- Thưa, đă được Thầy truyền rồi.

- Vậy, bây giờ băy tịnh thêm năm nữa, đến khi nào không c̣n nghe thấy Thầy nữa, bấy giờ anh mới chứng được đạo.





______________________________________________________________________




Pháp Thuật Cao Cường



Ngày xưa Phật cùng các đệ tử đi qua một khu rừng, vừa đến một mé sông.... thấy có một đạo sĩ du già ngồi ở cội cây,...

Phật hỏi:

- Ông ở đây bao lâu và đă tu chứng được ǵ?

- Đạo sĩ nói:

- Tôi tu đă bốn mươi năm và đă có được phép khinh thân, đi qua con sông mà không cần đến ghe xuồng ǵ cả!

Nói xong, đạo sĩ niệm chú, nhún mịnh bay là - là trên mặt nước và vượt qua sông nhẹ như chiếc lá..... trước những cặp mắt vô cùng thán phục của các đệ tử Phật.

Phật mĩm cười nói với đạo sĩ:

- Tưởng ǵ lạ lùng, chứ để đi qua con sông mà phải tốn công tu luyện đến bốn mươi năm, thật phi công uổng sức vô ích quá! Chỉ với đồng tiền nhỏ bé nầy, người đưa đ̣ sẽ đưa chúng ta qua sông một cách rất dễ dàng!




______________________________________________________________________



Trang Tử gần chết. Các đệ tử muốn hậu táng.

Trang Tử không cho:

- Ta có trời đất làm quan khách, nhật nguyệt làm ngọc bích, tinh tú là ngọc châu, vạn vật làm lễ tang. Đám tang như thế chưa đủ sao? Lại thêm chi lắm việc.

Đệ tử thưa:

Chúng con sợ diều quạ ăn xác thầy!

Trang Tử cười nói: Trên th́ diều quạ ăn, dưới th́ gịi kiến ăn. Cướp đây cho đó, sao có thiên lệch thế?


928<--Next   Previous-->926   View top 40 messages