Message Board:

DISCLAIMER:    This board is not connected to any organization.  All messages are solely the personal opinions of the posters. We are not responsible for any postings (or the resulting side-effects) that are expressed on this board.  Posters, please confine your discussions to subjects concerning the study of Buddhism.    


Poster:  Tam Kien Co         Reply   Post Message
Date: Sat May 18 00:43:58 2002
Subject:  CAM NANG TU DAO - Tieu Su H.T. Quang Kham (2)
Post No:  871     Reply to:   870

CẨM NANG TU ĐẠO
H.T. Quảng Khâm

"Tiểu Sử Ḥa Thượng Quảng Khâm"
(tiếp theo kỳ trước)

- Đến năm 19 tuổi, do nhiều nhân duyên đặc biệt, Ngài đă qua Indonesia. Ở đây, v́ không có tŕnh độ học vấn nên Ngài phải làm việc lao động chân tay. Một hôm, nhân cùng đồng bạn lên núi đốn củi, Ngài nói với bạn về trực giác linh cảm của ḿnh rằng chiếc xe vận tải chở củi sẽ lật ở dốc núi, nhưng không ai tin. Không lâu, chiếc xe quả nhiên bị lật thật. Điều này khiến bạn Ngài ngạc nhiên, bảo rằng: "Có được trực giác như vậy sao anh không chịu tu hành, phát triển tâm linh, sau này độ thế?" Nghe qua, Ngài như chợt tỉnh, liền đáp thuyền về lại Trung Hoa. Bấy giờ Ngài đă 35 tuổi, sau gần 16 năm sống ở Indonesia.

- Về lại chùa Thừa Thiên, Ngài chính thức xuống tóc, lạy Ḥa Thượng Thụy Phương làm Thầy. Pháp danh của Ngài là Chiếu Kính, tự Quảng Khâm. Sau khi xuất gia, Ngài chuyên chú tu Khổ hạnh, ăn những thức không ai thèm ăn, làm những việc không ai chịu làm, thường luôn ngồi Thiền, một ḷng niệm Phật. Có một thời gian Ngài giữ trách nhiệm Hương đăng (thắp nhang, quét tước điện Phật) và đánh bảng thức chúng mỗi sáng. Nhiều lần Ngài ngủ say quá nên trễ nải việc đánh bảng. Điều này khiến Ngài vô cùng hổ thẹn, sám hối sâu xa trong ḷng, rồi từ đó lập chí ngủ ngồi.

- Năm 1933, sau sáu năm làm Sa di tu Khổ hạnh, bấy giờ Ngài mới đi cầu thọ giới Tỳ khưu nơi Ḥa Thượng Diệu Nghĩa, chùa Từ Thọ, Phủ Điền. Thọ giới rồi, Ngài liền xin phép Phương Trượng Chuyển Trần đi ẩn tu; lúc ấy Ngài vừa đúng 42 tuổi. Bấy giờ, một thân một ḿnh, với ít áo quần và hơn mười kư gạo, Ngài nhắm hướng núi Thanh Lương, tỉnh Tuyền Châu, tiến bước. Nơi ấy, ở giữa sườn núi, Ngài t́m thấy một thạch động đủ rộng để an thân tu Đạo. Tương truyền rằng: động này vốn là nơi mănh hổ thường lui tới; thế nhưng, khi gặp hổ, Ngài chẳng hăi sợ. Ngài bảo cho chúng biết ư định muốn dùng động này để tu hành và khuyên chúng hăy t́m nơi khác. Lạ thay, hổ như hiểu ư Ngài, rơ lời người. Ngài lại v́ hổ mà thuyết Tam Quy y; hổ nghe rồi vẫy đuôi đi mất. Không lâu sau, hổ ấy đem bầy hổ lại: nào hổ mẹ, hổ con ... đùă giỡn, gần gũi với Ngài như gia súc vậy. Bởi thế, sau này người dân quanh đấy gọi Ngài là Phục Hổ Ḥa Thượng.

- Bấy giờ, Ḥa Thượng ở sơn động ngày ngày tọa Thiền, niệm Phật, chẳng bao lâu lương thực cạn sạch. Ngài bèn hái trái cây rừng để ăn. Trong núi ngoài hổ c̣n có khỉ, vượn. Bọn ấy, lạ thay, thường hay đến động; chúng lại đem cả hoa quả cây trái lại cúng dường Ngài nữa !

- Ḥa Thượng thường hay nhập Định. Có lần Ngài nhập Định đến vài tháng, không ăn uống, không động đậy thân thể; thậm chí hơi thở dường như dứt tuyệt. Có người gần đấy thấy vậy th́ lầm tưởng rằng Ngài đă viên tịch, nên tức tốc cấp báo với Ḥa Thượng Chuyển Trần để lo việc hỏa táng. May thay, lúc ấy có vị cao tăng là Đại Sư Hoằng Nhất đang ở chùa gần đấy, nghe được tin trên bèn cùng Ḥa Thượng Chuyển Trần lên núi xem hư thực. Tới nơi, Đại Sư Hoằng Nhất biết Ngài đang nhập Định, liền gơ ba tiếng khánh, đánh thức Ngài dậy từ trạng thái Thiền định. Tin Ngài nhập Định lan truyền khắp nơi khiến ai ai cũng tán thán.

(xin xem tiếp kỳ sau)

872<--Next   Previous-->870   View top 40 messages