Message Board: |
DISCLAIMER: This board is not connected to any organization. All messages are solely the personal opinions of the posters. We are not responsible for any postings (or the resulting side-effects) that are expressed on this board. Posters, please confine your discussions to subjects concerning the study of Buddhism. |
Poster: Phúc Sơn Reply Post Message Date: Sat Dec 10 14:36:15 2005 |
Subject: Tịnh Độ |
Post No: 2446 Reply to: 2445 |
##Xin ho?i dda.o hu*~u danh tu*` "thi. hie^.n " la` the^' na`o ?## Trong các kinh, Phật có nói đến sự "thị hiện" của chư Phật, Bồ Tát, đi du hóa ở 10 phương. Tuyệt nhiên tôi chưa đọc thấy các đệ tử của Ngài hỏi xem là chư Phật, Bồ Tát thị hiện làm sao, lấy thân gì, lấy sắc gì,... mà làm những sự hóa độ như thế. Tôi chỉ có thể đoán mò rằng có 3 lý do: 1) các đệ tử ngu dốt quá, không biết mà hỏi, hay là Phật nói sao nghe vậy không dám hỏi, 2) các đệ tử biết rõ rồi, như là chuyện dĩ nhiên, không cần phải hỏi, 3) các đệ tử, và đức Phật, không thấy sự cần thiết trong việc giảng giải dùng thân gì, lấy hình gì mà đi du hóa 10 phương. Lý do thứ 1 thì chắc chắn không thể nào như thế được, không thể nào ngu được. Lý do thứ 2 thì không vững chắc, vì có bao nhiêu lần, các đệ tử, các Bồ Tát, biết 1 chuyện nào đó rõ ràng rồi, mà vẫn cứ hỏi, để đức Thế Tôn thuyết pháp ra, làm lợi ích cho chúng sinh hậu thế. Tôi nghĩ chỉ có lý do thứ 3 là coi vẻ hợp lý nhất. Chư Phật, Bồ Tát, đã chứng quả vô thượng Bồ Đề, mà còn giở lại cõi này hay các cõi khác để hóa độ chúng sinh, thì tất nhiên là các ngài biết cách làm sao giở lại đây. Vì thế, khi nào mình chứng quả, mình cũng tự nhiên sẽ biết. Cái quan trọng bi giờ là làm sao mình tu để chứng quả, chứ mình không cần biết cách "thị hiện" làm sao. Có cần biết thì Phật đã dạy rồi. Tới đây, tôi xin mạo muội, ăn ốc nói mò, nói cho vui, không biết có đúng không. Đúng thì tốt, không đúng thì bỏ đi. Tôi nghĩ chư Phật, khi giác ngộ, không còn bị hoặc nghiệp chi phối. Các ngài có thể lấy một cái sắc thân, vào thai, ra thai, vào sinh, ra tử mà không bị mê muội. Cũng như đức Thích Ca, thành Phật từ vô lượng kiếp xa xưa, rồi nguyện trôi vào dòng sinh tử để hóa độ chúng sinh, cái thân của một ông thái tử Ấn Độ kia chỉ là một trong muôn nghìn vạn ức thân. ##thi` ca'i "tho'i" a^'y do DDu*'c Bo^?n Su* truye^`n da.y cho to^i : "Ha~y tin va`o nhu*~ng gi` do chi'nh chu'ng sinh nha^.n xe't tha^'y ! "## Nhận xét là phải nhận xét với và sau sự suy nghĩ đắn đo cho chính chắn, với đầy đủ kiến thức và bằng chứng rõ ràng. Chứ không phải a thần phù nhẩy vào một cách là tuyên bố nhăng nhít. Một cậu bé tiểu học không thể có kết luận đúng về những sách vở trung học, qua sự nhận xét ấu trĩ của nó được. Năm 1910, không thể nào có ai tưởng tượng, suy nghĩ, rằng có thể vừa gọi phone mà vừa nhìn thấy người đối thoại. Tuy nhiên cậu bé kia, người của năm 1910 kia, họ chỉ nói là họ không biết là có thể có được không, chứ họ không dám thẳng tay mà phủ bác ngang xương. ##Ca?m gia'c cu?a to^i khi xem cuo^'n Kinh sa'ch a^'y la` 1 ca?m gia'c ra^'t a^'m a'p va` hu*'ng kho*?i, ## Đó là vì bạn đã có nhân duyên với kinh Kim Cương trong quá khứ. Cũng như tôi có nhân duyên với kinh A Di Đà và pháp môn Tịnh Độ. Tôi cũng có cảm giác y chang như bạn. Vì biết rằng ai có duyên nấy, nên tôi chỉ dám trình bầy pháp môn Tịnh Độ để khuyên các bạn song tu, nếu càc bạn muốn. Chư lịch đại Tổ Sư đều khuyên song tu cả, thiền tịnh, mật tịnh, luật tịnh, giáo tịnh, cho đến Hoa Nghiêm, Pháp Hoa Tịnh luôn nữa. Tôi không bao giờ dám nói kinh nào thiếu trung thực, cõi nào là bánh vẽ, cách tu nào là không đưa đến kết quả cả. Chủ trương của tôi là: biết thì thưa thốt, không biết thì dựa cột mà nghe. Các bạn có thấy tôi dám bàn với các bạn về tâm thức, chân đế, Phật tính, hồi nào đâu. ##rie^ng pha^`n to^i tin ra(`ng co' ca'c co~i tro*`i kho^ng chi? ddo*n thua^`n la` vi` Kinh Pha^.t no'i nhu* the^' thi` pha?i tin ! ....co' the^? ddu*o*.c sanh ve^` ca? ca'c co~i tro*`i cao nha^'t nhu* co~i tro*`i vo^ sa('c gio*'i ne^'u nhu* chu*a dda.t ddu*o*.c gia?i thoa't thi` cu~ng kho^ng he^` ddi tra'i vo*'i Pha^.t Gia'o, ## Phúc đức công đức càng cao thâm thì quả báo càng cao diệu. Bạn nghĩ rất đúng. Chỉ hơi kẹt là bạn bị bế tắc ở cõi vô sắc giới. Bạn giống như người bị cái trần nhà bằng kính nó cản trở bước đường thăng tiến. Vì thế bạn không thể hay là không chịu nghĩ ra ngoài tam giới. ##cu~ng kho^ng he^` ddi tra'i vo*'i Pha^.t Gia'o, ## Sự hiện hữu của các cõi Tịnh Độ của chư Phật 10 phương, ở ngoài tam giới, có đi trái với Phật Giáo đâu? Chính chư Phật nói ra mà. Mà dù chúng ta muốn lấy trí phàm phu mà suy lường thánh cảnh thì vẫn suy lường được chứ. Tạo nhiều phúc cõi người thì sinh lên trời cõi dục. Tạo nhiều phúc nữa, thì y báo (environment) ở trời dục giới không đủ để trang trải cho quả báo to tát của mình thì mình sinh lên sắc giới. Nếu lại nhiều phúc đức nữa, thì lại phải lên đến vô sắc giới thì y báo mới tương ưng cái quả báo phúc báo của mình Nếu phúc đức công đức của mình mà nhiều hơn nữa, hay là thuộc về vô lậu công đức, thì phải ra ngoài tam giới, trụ vào những quốc độ do chư Phật tạo nên bằng công đức vô lậu không thể nghĩ bàn được của các Ngài. |